
Một câu chuyện dân gian Zimbabwe do Stephen Spitalny viết lại
Câu chuyện này bắt nguồn từ một truyện dân gian được kể bằng tiếng Shona tại Zimbabwe. Trong tiếng Shona, “Chipo” có nghĩa là món quà, còn “Chinangwa” có nghĩa là mục đích hay ý định.
***
Ngày xửa ngày xưa, có một cụ ông rất già. Ông sở hữu bao nhiêu là bò, dê, lừa cùng một trảng đất rộng bạt ngàn. Nhờ có nhiều đất đai, ông trồng được rất nhiều lương thực, đủ để chia cho hàng xóm láng giềng. Không những thế, ông còn là một người vô cùng thông thái. Ông chính là Tù trưởng của làng.
Tù trưởng có hai người con gái là chị em sinh đôi; cả hai ông đều yêu như nhau. Một người tên là Chipo, người kia tên là Chinangwa.
Tù trưởng biết ngày cuối đời đang đến gần, nên ông muốn xem trong hai con ai là người khôn ngoan hơn để truyền lại danh hiệu Tù trưởng trước khi ra đi. Ông gọi hai con gái lại và nói:
“Chipo và Chinangwa, các con yêu quý của ta. Ta yêu cả hai con và không thể tự mình quyết định ai là người thông thái hơn. Trước khi ta đoàn tụ tổ tiên, một trong hai con phải kế vị làm Tù trưởng. Ta không muốn thiên vị ai, nhưng ta buộc phải chọn người sáng suốt hơn.”
“Trong nhà ta có hai căn phòng lớn. Chúng giống nhau hoàn toàn. Ta muốn mỗi đứa hãy lấp đầy một căn phòng ấy. Phòng phải được lấp kín từ bên này sang bên kia, từ sàn đến trần. Một tuần nữa, ta sẽ kiểm tra xem ai đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Quả là một thử thách khó. Làm sao có thể lấp đầy một căn phòng trong vòng một tuần? Đây đúng là một bài kiểm tra đầy thách thức. Chỉ có một Tù trưởng khôn ngoan mới nghĩ ra được câu đố như vậy.
Tối hôm đó, trăng chiếu sáng. Hai chị em vào rừng, mỗi người đi theo con đường của mình. Họ dành cả đêm trong im lặng, ngẫm nghĩ. Và đến bình minh, mỗi người đã biết mình sẽ làm gì.
Chinangwa rời rừng từ sớm và trở về nhà.
Còn Chipo thì xuống bờ sông, nơi có nhiều đá, và bắt tay khuân từng viên một về nhà. Cô cứ thế đi đi lại lại giữa bờ sông và ngôi nhà. Hết ngày đầu tiên, cô mới lấp được một ít. Sáng hôm sau, cô lại tiếp tục công việc. Cô làm việc quần quật suốt từ lúc mặt trời mọc đến khi mặt trời lặn, hầu như không ăn uống hay nghỉ ngơi. Mỗi ngày cô đều làm như vậy.
Đến cuối tuần, Chipo buồn rầu. Cha cô đến xem phòng và thấy nó mới chỉ đầy một nửa.
Ông lại đi tìm Chinangwa.
Chinangwa thì chờ gần hết tuần mới hành động. Tối cuối cùng, cô bước vào căn phòng của mình, trên tay chỉ mang theo vài món đồ nhỏ. Mọi người trong làng đều nghĩ cô bị điên. Làm sao có thể lấp đầy căn phòng với chỉ bấy nhiêu thứ? Nhưng Chinangwa không nói gì, lặng lẽ bước vào phòng.
Tù trưởng đi theo cô. Tất cả dân làng cũng kéo đến, nhìn qua cửa sổ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Chinangwa quỳ xuống giữa phòng, đặt một cây nến lên chiếc đĩa nhỏ. Cô lấy một que diêm quẹt lên, và thắp sáng cây nến. Cả căn phòng bừng sáng — từ sàn đến trần, từ tường bên này sang tường bên kia. Ngọn nến của Chinangwa đã lấp đầy căn phòng bằng ánh sáng.
Tù trưởng già nhận ra sự khôn ngoan của Chinangwa rực rỡ như chính ánh sáng kia. Khi ông qua đời, Chinangwa được chọn làm Tù trưởng mới, và cô đã bổ nhiệm chị gái Chipo làm Cố vấn Cấp cao. Họ cùng nhau cai trị dân làng với sự khôn ngoan và vững vàng trong suốt nhiều năm.
0 Comments