Nikolai, bác thợ khắc gỗ


RUTH KER

Đây là câu chuyện dành cho các em mầm non, dạy các em về cử chỉ nâng niu, trân quí những món đồ chơi của mình. Nhân vật chính là bộ búp bê Nga – loại búp bê lồng vào nhau, khi mở con ngoài cùng ra sẽ thấy một con nhỏ hơn, và cứ thế nhỏ dần. Người kể chuyện, với bộ búp bê trong tay, có thể tạo ra các hoạt cảnh để mô phỏng các tình tiết trong câu chuyện.

Ngày xửa ngày xưa, có một bác thợ khắc gỗ tên là Nikolai. Bác là bạn thân của cụ bà Babouschka. Bác rất thích tạo ra những đồ vật đẹp đẽ giống như cụ bà Babouschka. Những con búp bê matryoshka đẹp nhất trong thị trấn đều do bàn tay bác làm ra.

Cả làng đều ngưỡng mộ và tin tưởng bác Nikolai. Bác là người mạnh mẽ và cẩn thận. Khi còn nhỏ, bác đã dày sương dạn gió ở ngoài trời, hằng ngày đạp xe khắp thung lũng, chơi đùa thoả thích giữa ao hồ và đồi núi, giữa đồng cỏ cao vút và thảm hoa rực rỡ. Tối tối, bác ngồi trong vòng tay ba mẹ và luôn miệng kể lại vô số chuyến phiêu lưu mình vừa trải qua trong ngày. 

Bây giờ bác Nikolai đã lớn tuổi nhưng vẫn thích chơi đùa và say mê làm việc! Người dân trong thị trấn thường ghé thăm cửa hàng để ngắm nghía các món đồ chơi và các con búp bê xinh đẹp của bác. Đôi khi một vị khách may mắn được nhìn thấy bác Nikolai hoàn thành con búp bê matryoshka nhỏ xíu cuối cùng, sau đó bác sẽ hôn từng con một để thổi sức sống vào từng con một.

Nhấc con búp bê matryoshka nhỏ nhất lên, bác nói:

“Valerianna bé nhỏ, con thật quý giá. Con được tạo ra từ trái tim của cây.”

Bác hôn con búp bê và đặt nó xuống, rồi cầm con búp bê nhỏ thứ hai lên.

“Yelena thân mến, xin hãy chăm sóc Valerianna.”

Bác hôn Yelena và đặt cạnh Valerianna, rồi nhấc con búp bê thứ ba lên.

“Irena thân mến, xin hãy chăm sóc Yelena.”

Bác hôn Irena, và mời cô bé ngồi xuống cạnh những người còn lại trong hàng. Bác làm tương tự với con búp bê thứ tư và thứ năm, Natashya và Nadia.

Sau khi hoàn thành, bác Nikolai sẽ nhắc đi nhắc lại những nhiệm vụ quan trọng của chúng. Bác bắt đầu lồng các con búp bê vào nhau trong khi tiếp tục kể câu chuyện.

“Hãy nhớ rằng, Yelena, bạn chăm sóc Valerianna. Irena, bạn chăm sóc Yelena. Natashya, bạn chăm sóc Irena. Và Nadia, bạn là mẹ của tất cả họ. Bạn phải chăm sóc tất cả chúng nhé.”

Sau đó, bác ấy sẽ quấn búp bê của mình trong một chiếc chăn ấm. Nikolai sẽ cẩn thận mang chúng xuống bến cảng và chúng sẽ vượt đại dương trên một con tàu lớn. Bác nói với thuyền trưởng: “Hãy mang tình yêu của ta vượt biển nhé”.

Và rồi, món đồ chơi của bác Nikolai đã đến bờ biển của một vùng đất khác. Một cô chủ cửa hàng đồ chơi đã đến bến cảng để chọn mua vài thứ. Cô đã chọn đưa Nadia, Natashya, Irena, Yelena và Valerianna về cửa hàng của mình.

Người chủ mới nhặt đồ chơi lên bằng đôi bàn tay thô ráp. “Nào nào,” cô nói. “Nhanh lên! Hãy đưa cho tôi những con búp bê phiền phức đó, tôi còn khối việc khác phải làm!”

Đám búp bê có thể cảm nhận được các ngón tay cô giật mạnh khi cô nhét chúng vào túi xách. Vì vừa ăn xong bữa trưa, tay cô vẫn còn nhớp nháp và bẩn thỉu vì dính đồ ăn.

Đó là thứ đầu tiên đám búp bê nhận ra khi chúng được bóc ra thật thô bạo và đặt lên kệ. Nadia có vụn bánh mì trên người, còn những con khác thì dinh dính mật ong. Còn nữa! Cô còn xô ngã Valerianna mà không nhặt lên lại. 

Những con búp bê buồn bã:

“Ồ, bàn tay dịu dàng của bác Nikolai đâu rồi?” 

Dẫu vậy, Nadia, Natashya, Irena, Yelena và Valerianna đều cảm thấy rất vui khi được đặt trên kệ của cửa hàng đồ chơi. Nhiều người đã đến ngắm nghía chúng.

Ngày kia, có một cô bé đến cửa hàng cùng mẹ. Cô bé chộp lấy từng món đồ chơi và sốt ruột đặt chúng xuống. Yelena tội nghiệp đang phải nằm nghiêng ngả thì cô bé hét lên:

“Con muốn có một món đồ chơi ngay bây giờ!” 

“Không phải hôm nay đâu con yêu,” mẹ cô nói. Cô bé hậm hực dậm chân và bắt đầu khóc lóc, giằng lấy một món đồ chơi khác. Mẹ cô bé đành phải trả tiền và nhanh chóng đưa con ra khỏi cửa hàng. Những con búp bê thở phào vì cô bé không chọn chúng.

Một lúc sau, Mary bước vào cửa hàng đồ chơi. Mary nhìn thấy Valerianna và Yelena nằm nghiêng. Cô bé nhẹ nhàng đặt chúng đứng dậy và xếp lại cẩn thận trên kệ. Khi cô lướt ngón tay trên chúng, những con búp bê cảm nhận được đôi bàn tay nhẹ nhàng, mềm mại. 

“Ôi mẹ ơi,” Mary nói, “Hãy nhìn những con búp bê xinh đẹp này. Con có thể mang chúng về được không?”

Mẹ cô đáp: “Mary, mẹ không có đủ tiền rồi. Có lẽ con nên tiết kiệm một ít tiền chăng? Mẹ ước gì có thể mua chúng cho con”.

Những con búp bê rất buồn khi thấy hai mẹ con Mary rời đi, nhưng trước khi Mary về, cô bé đến chỗ những con búp bê và thủ thỉ: “Mình sẽ quay lại đón các bạn, mình hứa đó”.

Từng ngày trôi qua, những con búp bê đều chờ đợi Mary quay lại. Đó là một khoảng thời gian dài. Và rồi một ngày nọ, Mary đã đến và mang theo số tiền cần thiết để mua búp bê.

Cô bé đi đến kệ và lấy chúng về:

“Valerianna, bạn được tạo ra từ trái tim của cái cây và bạn thật đặc biệt.”

Cô bé hôn Valerianna.

“Yelena, nhiệm vụ của bạn là chăm sóc Valerianna.”

Cô bé hôn Yelena.

“Irena, nhiệm vụ của bạn là chăm sóc Yelena.”

Cô bé hôn Irena.

“Natashya, nhiệm vụ của bạn là chăm sóc Irena.”

Cô bé hôn Natashya.

“Nadia, nhiệm vụ của bạn là chăm sóc Natashya và những người khác. Bạn là mẹ của tất cả.”

Cô bé hôn Nadia.

Vậy là Mary cùng mẹ đã mang những con búp bê về nhà. Mary đã chăm sóc chúng bằng đôi bàn tay nhân hậu và dịu dàng mãi mãi về sau.

Post a Comment

0 Comments