Yellow Butterfly là cuốn sách về chiến tranh, về một cô bé thoát li khỏi hoàn cảnh ngặt nghèo bằng niềm hi vọng. Niềm hi vọng giữ cho ngọn lửa ấm bên trong không bao giờ tắt.
Bươm bướm là hình ảnh ẩn dụ cho hi vọng ấy.
Còn nhớ có một lần đi vào rừng ở Phong Nha, mình được một đàn bướm xanh dương vây quanh. Đó là điều kì diệu nhất mình từng chứng kiến. Bươm bướm luôn mang một vẻ gì đó rất phi thực. Có thể vì đôi cánh mỏng manh, một khi đã vỗ, muôn vàn đôi cánh vỗ, tạo nên khung cảnh kì lạ.
Cuốn sách này cũng có muôn vàn đôi cánh vỗ như thế. Là hi vọng đang chấp chới hội tụ. Và khi hi vọng đủ nhiều, chúng ta sẽ vượt qua được bóng tối.
Oleksandr Shatokhin - tác giả cuốn sách, chia sẻ rằng:
"Ukraine đã chiến đấu chống lại Nga trong suốt hơn một năm qua. Biết bao điều kinh hoàng và phi nhân tính đã xảy ra. Nhưng giống như nhiều người Ukraine khác, tôi thực sự tin tưởng vào chiến thắng của đất nước mình, vào hòa bình, tự do và ánh sáng. Đó là điều cuốn sách muốn truyền tải. Tôi đã tận mắt thấy những ngôi nhà đổ nát, những đoàn quân chiếm đóng, lớp lớp người di tản hoảng sợ rời bỏ mái ấm của mình. Nhưng đồng thời, tôi cũng thấy được sức mạnh và sự đoàn kết của người dân Ukraine trong cuộc chiến này mỗi ngày. Điều đó cũng được thể hiện trong sách – tất cả những cảm xúc và rung động ấy đều nằm trong đó.”
Và tại sao nó im lặng, không lời:
“Cách tiếp cận khi sáng tạo một cuốn sách không lời chắc chắn khác với cách thông thường, vì vậy nó đòi hỏi cốt truyện phải giàu cảm xúc và cũng tạo cảm giác rành mạch, dễ hiểu khi nhìn tranh minh họa. Không phải ngẫu nhiên tôi gọi sách tranh không lời là "sách tranh yên lặng". Chúng yên lặng vì không có chữ, nhưng lại tràn đầy cảm xúc! Tôi muốn cuốn sách này dạt dào cảm xúc như vậy, hoàn toàn đến từ những rung cảm nội tâm. Tôi muốn gửi gắm vào đó suy nghĩ và trải nghiệm của mình. Tôi tin rằng chính vì vậy mà hình thức sách không lời là phù hợp nhất với chủ đề chiến tranh. Đôi khi, lời nói trở nên thừa thãi. Tôi yêu những cuốn sách yên lặng.”
Chúng ta bước vào một thế giới tối tăm với hàng rào kẽm gai - một thế giới mà cô bé cố gắng lý giải.
Đang hoảng loạn bỏ chạy dưới làn bom trút xuống, cô bé bất ngờ bắt gặp một con bướm vàng rực rỡ.
Khi cô bé tiếp tục bước đi dọc theo hàng rào kẽm gai — một ẩn dụ cho không khí ngột ngạt của nỗi kinh hoàng chiến tranh, con bướm trở thành người dẫn đường cho tâm hồn cô bé. Nó nhẹ nhàng bay qua bay lại giữa những khe hở; lộ trình bay như lời hứa về tự do và ánh sáng.
Rồi một con bướm khác xuất hiện, rồi lại một con nữa, và một con nữa, cho đến khi cả một chòm bướm bay lượn khắp vùng đất, đậu xuống những người lính trong chiến hào, những đứa trẻ trên sân chơi, và cả những quả bom đã rơi.
Những cánh bướm cứ thế sinh sôi, trở thành một biển lửa rực rỡ thắp sáng khuôn mặt cô bé bằng ánh sáng của hy vọng.
Cô bé nhìn về quê hương tang thương và hình dung nơi ấy rực nắng hòa bình, bầu trời xanh thẳm tự do.
0 Comments